Thứ Sáu, tháng 5 06, 2011

110506 Kang's diary

Hôm nay, trời nắng, gió nhẹ, một ngày lý tưởng để đi chơi bời, giảm bớt stress sau một năm học mệt mỏi!

Nhưng mình vẫn ở ẩn trong nhà, viết fic, up ảnh, up vid...vẫn cái vòng tuần hoàn cứ lặp đi lặp lại đơn điệu nhưng mình vẫn không cảm thấy chán.

Làm việc mang lại cho mình niềm vui. Một ngày không onl, không làm việc, mình lại cảm thấy rất khó chịu. Chẳng hiểu tại sao nữa =]]

Empty, Before U Go, những fanfic mình viết bằng tất cả cảm xúc thật của bản thân. Tuy là fic đầu tay và không thể tránh khỏi những lỗi từ nho nhỏ đến lơn lớn trong cách viết nhưng mình vẫn cảm thấy tự hào về nó. Fanfic đầu tay hoàn chỉnh nhất của mình.

"Ai cho tôi đôi cánh thiên thần?" - không phải ngẫu nhiên mình lại viết nên nó. Trước đây mình đã viết rất nhiều fic nhưng tất cả đều bị bỏ dở giữa chừng. Đơn giản chỉ là mình mất hứng và không thể tiếp tục viết được nữa. Nhưng khi viết fic này, nguồn cảm hứng của mình cứ tuôn trào, tuôn trào mãi không nguôi? Có lý do gì đặc biệt chăng?


Đúng là có đấy. Nhưng mình không thể nói ra, hãy đợi đến lúc fic end sẽ là lúc bí mật ẩn dấu trong fic sẽ được hé mở.

----------


Hôm nay mình lại đọc một thứ gì đó thân thuộc

Có lẽ, đọc nhật kí của người khác không phải chuyện hay ho gì. Nhất là khi người đó đã cố tình để cái HIDE để người khác không đọc được nhưng mình lại lấy nick người đó để vào đọc.

Mình xấu lắm phải không?

Nhưng mình đọc cái đó cũng như một cử chỉ quan tâm. Đọc xong mình mới biết được...

Ngốc quá! Yếu đuối như thế thì làm sao mà bảo vệ người ta được chứ?

Đồ ngốc! Nếu có tâm sự gì, thì cứ tìm người đê sẻ chia có tốt hơn việc để trong lòng và đối diện với nó mỗi ngày không?

Giá như, giá như mình có thể vô tư vô lo, giá như mình có thể mạnh mẽ hơn. Và giá như mình có một ai đó, một ai đó sẻ chia gánh nặng này với mình, như thế thật tốt biết bao. Nhưng mình đã đóng vỏ ốc cuả mình lại rồi, ai sẽ mở nó ra đây? Liệu mình có thể tin tưởng thêm 1 lần nữa không?


Xin lỗi người tôi đang nói vì đã trích nguyên một đoạn trong nhật kí . Mỗi lúc đọc những dòng này. mình lại tự hỏi "Đối với anh, em là cái gì?"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét